Một sinh viên trong lớp khởi nghiệp hỏi tôi : “Em phải làm
gì trước khi khởi đầu một công ti?” Tôi đáp: “Tìm khách hàng và am hiểu thị trường.”
Anh ta ngạc nhiên: “Làm sao em có thể tìm khách hàng hay thị trường trước khi
xây dựng sản phẩm? Nếu em chẳng có gì, làm sao em có thể có khách hàng? Điều đó
có vô lý không?”
Tôi giải thích: “Nếu em phát triển sản phẩm mà không biết ai
sẽ mua, ai sẽ là khách hàng thì đó chỉ là phỏng đoán. Nếu em khởi đầu một công
ti chỉ dựa trên phỏng đoán thì điều đó không có lý chút nào. Điều quan trọng nhất
cho khởi nghiệp không phải là sản phẩm mà khách hàng. Khách hàng là quan trọng
nhất. Không có khách hàng, không có khởi nghiệp. Trước khi em xây dựng bất kì
cái gì, em phải biết khách hàng của em là ai và tìm xem họ cần gì? Vấn đề của họ
là gì? Làm sao em có thể liên lạc với họ? Làm sao em có thể giải quyết vấn đề của
họ? Em có thể có được bao nhiêu khách hàng? Thị trường em làm kinh doanh lớn thế
nào? Ai có thể là đối thủ cạnh tranh của em? Ai có thể là đối tác của em? Về
căn bản em phải có câu trả lời cho những câu hỏi này trước khi khởi đầu công
ti.”
Là người phát triển phần mềm, anh ta bao giờ cũng nghĩ về giải
pháp kĩ thuật: “NHƯNG LÀM SAO CÓ ĐƯỢC NHỮNG CÂU TRẢ LỜI NÀY MÀ KHÔNG CÓ SẢN PHẨM
GÌ CẢ?”
Tôi giải thích: “Đó là lí do tại sao em cần nghiên cứu thị
trường bằng việc hỏi khách hàng. Em có ý tưởng, em có viễn kiến về công ti khởi
nghiệp nhưng chỉ là phỏng đoán. Em không có sự kiện; em không có bằng chứng để
hỗ trợ cho viễn kiến của em. Em cần kiểm nghiệm phỏng đoán của em, viễn kiến của
em, và ý tưởng của em để xác định liệu nó đúng hay sai. Tất nhiên, em có thể bắt
đầu bằng ý tưởng, xây dựng sản phẩm và xây dựng công ti nhưng điều gì xảy ra nếu
không có khách hàng? Điều gì xảy ra nếu không có thị trường và không có nhu cầu
về sản phẩm của em? Cho dù em có vài khách hàng nhưng nó có đủ cho em sinh lời
không? Điều gì sẽ xảy ra nếu thị trường nhỏ và em không thể làm ra đủ tiền? Em
có tiếp tục vận hành công ti mà mất tiền không? Thế giới đầy những ý tưởng hay
nhưng không có khách hàng, chẳng cái gì sẽ xảy ra.
Công ti khởi nghiệp chỉ là một “tổ chức lâm thời” đang tìm
kiếm khách hàng và đáp ứng nhu cầu của họ. Em có thể có ý tưởng hay nhưng để khởi
đầu công ti, em cần nhiều hơn chỉ là ý tưởng. Không ai muốn khởi đầu công ti để
mất tiền cho nên em phải tuân theo qui trình nơi từng bước phải được kiểm nghiệm.
Em cần dữ liệu để quyết định, em phải nắm bắt cơ hội nhưng em không thể làm điều
đó một cách bất cẩn. Em phải bắt đầu bằng việc nhận diện khách hàng và ước lượng
bao nhiêu người sẵn lòng trả tiền cho sản phẩm của em. Em cũng muốn biết thị
trường lớn thế nào. Có đủ lớn cho em làm ra lợi nhuận và em có thể làm được bao
nhiêu? Không có những dữ liệu này em chỉ giống như người bước đi trong bóng tối
mà không phương hướng. Em không thể quyết định dựa trên phỏng đoán và hi vọng.
Em phải phát triển viễn kiến và kiểm nghiệm nó bằng việc hỏi khách hàng. Em
không thể tìm được câu trả lời trong lớp. Em không thể tìm được câu trả lời ở
nhà. Em không thể tìm được câu trả lời từ bạn bè và em không thể tìm được câu
trả lời bằng việc đọc sách kinh doanh khởi nghiệp. Em phải đi và hỏi mọi khách
hàng về viễn kiến và ý tưởng của em. Nếu dữ liệu xác nhận viễn kiến của em thì
em có cơ hội để thành công.
Anh ta dường như được thuyết phục: “NHƯNG ĐIỀU GÌ SẼ XẢY RA
NẾU Ý TƯỞNG CỦA EM SAI? ĐIỀU GÌ SẼ XẢY RA NẾU KHÁCH HÀNG KHÔNG ĐỒNG Ý VỚI VIỄN
KIẾN CỦA EM?”
Tôi giải thích: “Trong trường hợp đó, em không mất tiền hay
phí thời gian xây dựng sản phẩm vô giá trị. Là nhà khởi nghiệp em học được bài
học mới cho nên em sẽ đi tìm ý tưởng khác, viễn kiến khác và bắt đầu lại. Em
không bao giờ từ bỏ, đó là tính cách của nhà khởi nghiệp. Chừng nào em còn theo
qui trình này, em sẽ tránh được nhiều sai và em sẽ làm tăng cơ hội thành công của
em. Nhà doanh nghiệp giỏi không chỉ là nhà kĩ thuật mà còn là người học cả đời
và mọi việc, dù tốt hay xấu, đều là cơ hội để học tập.
Nguồn : JOHN VŨ